作词 : Nguyễn Thành Phúc 作曲 : Nguyễn Thành Phúc có thể nhiều chuyện về anh em chưa từng nghe và nỗi buồn thì chắc anh không cần khoe không thích trả lời khi có tâm sự nên điện thoại tắt nguồn không muốn ai nhìn thấy, tuy tâm trạng bên trong đang rất buồn anh có thể cười... trước mọi tình huống cũng có thể khóc theo cách mình muốn đã vài mối tình trải qua ngọt đắng có đủ vị khi 1 lần ra đi, cũng là thời gian làm anh khó ngủ nghĩ tuy cũ kĩ nhưng nó lại khó quên sau 1 lần như vậy, bắt đầu lại tự hỏi mình có nên ? tính tình thì cục súc khó mấy ai chọn ở bên khi muốn dừng câu chuyện, đến khúc cuối thì lại không nỡ quên. thức sớm nhưng lại thường ngủ khuya căn phòng vẫn đầy thuốc lá, còn trong tủ vẫn thủ bia cuộc đời không công bằng, sòng phẳng không đủ chia anh dành thời gian tìm cách làm sao xóa mấy cái ấp ủ kia. thế giới của anh khó mà nói hết anh không sợ chữ nghèo, nhưng anh sợ phải đói chết tập làm bạn với thứ không nên, đó là khói thuốc luôn miệng bảo cai nó rồi chắc là câu em nghe anh nói suốt ? khi cô đơn anh thường chơi game 1 mình rảnh ngồi thì ngồi đọc truyện hoặc là xem truyền hình hay chú tâm vào cái đam mê rồi bật con beat feel thoả mãn với cái sở thích kệ con mẹ nó ít view chưa từng nhận là thằng con trai tốt anh mang trong người phân nữa. giữa chữ thiện ác biết đâu đc vì ngày mai mốt em đâu ra xuất hiện, biến ngoại truyện khác còn công việc chắc anh không cần bàn kể anh rời lúc mặt trời mọc... về tới nhà đã đen thui gia đình em có muốn 1 chàng rễ ? tốt nhất là 2 đứa mình, nên dừng ở chỗ làm quen thôi编辑于2024/02/10更新